Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

BỂ MÁNH


Có ông chồng cặp bồ
Nhưng rất chi là kín
Cả ngày anh quấn quít
Bên vợ, làm việc nhà

Chủ nhật, mới đi xa
Giả vờ nghiền câu cá
Gặp bồ xong, qua chợ
Mua cá, rồi về nhà

Chủ nhật tuần vừa qua
Anh đi câu từ sớm
Giữa đường, bồ báo ốm
Hôm nay, không đến đâu

Anh tụt hứng, âu sầu
Quay đầu, về tức khắc
Lòng vô cùng buồn bực
Người đâu, hẹn với hò

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

TÔI KỂ BÀ NGHE...



Tôi kể bà nghe...
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau buồn cười lắm!
Chúng mình bên nhau cả đời chưa chán,
Chúng nó bên nhau tính tháng, tính ngày.

Tôi kể bà nghe...
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau lạ lắm thay
Thời chúng mình, cái nắm tay cũng làm cả làng dị nghị,
Chúng nó thì nhận lời hôm trước, hôm sau đã đưa nhau vào nhà nghỉ,
Làm cái chuyện động trời!

Tôi kể bà nghe...
Chẳng biết tôi với bà đã quá lỗi thời,
Hay là vì lũ trẻ bây giờ học đòi tân tiến.
Chúng nó nghĩ yêu là phải hết mình dâng hiến,
Thế là mặc sức cho đi mà chẳng nghĩ đến cha mẹ, họ hàng...

Tôi kể bà nghe...
Ngày xưa chúng mình tìm hiểu nhau đứng đắn, đàng hoàng,
Bây giờ lũ trẻ nứt mắt ra, học cấp hai đã học đòi yêu đương dấm dúi,
Điện thoại tân thời, áo quần cũn cỡn, xe số xe ga...chúng nó đưa nhau vào bờ, vào bụi...
Chẳng ra cái thể thống gì!

Tôi kể bà nghe...
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau rất lạ kỳ.
Chúng nó bảo yêu say đắm, yêu hết mình,
mà chẳng có bao nhiêu đôi đi được với nhau đến cùng trời cuối đất.
Chúng nó lướt qua cuộc đời nhau như chẳng có gì để mất,
Biến "Tình yêu" thành cái định nghĩa hết sức tầm thường...

Tôi kể bà nghe...
Tôi với bà tình thương mến thương
Hơn sáu chục năm trời mà thấy vẫn còn chưa đủ...
Lũ trẻ bây giờ chán rồi bỏ nhau, thất tình khóc xong rồi ngủ,
Sáng mai tỉnh dậy lại tươi tắn rêu rao :"Tìm một nửa thất lạc của đời mình"

Tôi kể bà nghe...
Ngày xưa chúng mình cứ phải cân nhắc bên hiếu, bên nghĩa, bên tình.
Bây giờ chúng nó nhắm mắt đưa chân mà chẳng một lần nhìn lại,
Chúng nó cứ mù quáng buông mình trôi đi mãi
Chẳng biết đâu mới là giới hạn, để dừng lại cho những tháng ngày sau...

Tôi kể bà nghe...
Tuy chúng mình già nhưng chẳng yếu lắm đâu!
Trái tim tôi với bà vẫn còn đập những nhịp nguyên lành cho những yêu thương ngọt ngào phía trước,
Lũ trẻ bây giờ trao cho nhau trái tim đã bao lần bị ném, vùi, vỡ xước...
Rồi chúng nó tự hỏi mình, đau khổ tại vì đâu?

Tôi kể bà nghe...
Tại vì chúng nó không biết trân trọng nhau!
Ở thời của chúng mình, cái gì vỡ thì cùng nhau hàn gắn,
Chúng nó thích tân thời, chúng nó ham vứt đi để mua cái mới...
Nên chúng nó chẳng giữ được cái gì bền vững vượt thời gian...

Tôi kể bà nghe...
Có một câu nói dân gian:
"Dẫu cho chẳng có bạc vàng,
Bên anh chỉ có mình nàng, anh vui!
Người ta sống ở trên đời,
Quý nhân, trọng nghĩa, là người an yên"

Tự dưng bức thư của cụ ông 86 tuổi viết cho vợ mình, mình tự dưng lại suy nghĩ về cách yêu của ông bà cha mẹ mình, rồi ngẫm lại tình yêu của chính mình hiện tại. Sao thấy có nhiều điều phải học để biết trân trọng hơn.
Bùi Nga

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

THƯ GỬI MÁ VỢ

Thưa má, trước hết con xin ngỏ lời cám ơn má vì đã sinh ra và dày công nuôi nấng đằng đẵng hai mươi mấy năm trời con gái của má, để rồi sau đó ưng thuận gả cho chàng rể hiền lành là con đây.

Nhớ ngày bước chân lên xe hoa, vợ con khóc rấm rứt khiến phấn son nhòe nhoẹt. Y chang với câu thành ngữ "Khóc như thiếu nữ ngày vu quy", khiến nhiều người đưa dâu cũng mủi lòng "rưng rưng ngấn lệ" ăn theo. 

Thời gian đầu, sau khi mới về nhà chồng, vợ con ra vẻ "mèo nhỏ" nhu mì, ngây thơ tựa như "con nai vàng ngơ ngác". Nhưng má ơi! niềm vui và hạnh phúc ấy chưa tày gang, thì "bão" đã ập tới, để rồi cái vụ rơi lệ sau đám cưới đã chuyển hệ sang cho con.

Má đâu có biết rằng, "con mèo nhỏ" giờ đây đã đột biến gien hóa thành "gấu mẹ vĩ đại". "Con nai vàng ngơ ngác" ngày nào đã không còn nữa, mà hiện hình thành "sư tử Hà Đông" cực kỳ đáng sợ. Lúc nhỏ, má đẻ của con dạy: "Phải luôn thành thật với mọi người", con đã tuân giữ điều ấy cho đến khi lớn khôn. Nhưng má vợ ôi, sau khi cưới vợ rồi, con không thể thực hành lời dạy ấy được, vì vợ con không bao giờ biết chấp nhận "sự thật mất lòng".

Lần gần đây nhất, vợ con hỏi ý kiến về bộ đồ mới mua về. Con dại mồm dại miệng nhận xét: "Trông không hợp với dáng em, màu sắc cũng quá lòe loẹt". Ngay lập tức nhận được "ánh mắt mang hình viên đạn" cùng lời đáp trả: "Đúng là người không có óc thẩm mỹ!". Những khi muốn mua bất cứ món đồ gì, con cũng chỉ dám nói một nửa giá mà thôi, nếu không muốn bị chê "khôn nhà dại chợ". Do vậy, để "thần khẩu không hại xác phàm", con phải thường xuyên nói dối.

Tiếng là chủ hộ, nhưng thực tế trớ trêu là toàn quyền quyết định lại nằm trong tay vợ con má ạ! Tiền lương mang về không được thiếu 1 xu. Đi đâu ngoài giờ làm phải báo cáo nơi đến và giờ về. Đi nhậu thì "cấm không được say"; điện thoại lúc nào cũng phải mở, để... nhận chỉ đạo từ xa.

Nhà thơ họ Đỗ đã khẳng định: "Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi...", hình như ông ấy hơi bị lầm rồi, vì hiện tại con có tới 3 bà má lận! 1 là má đẻ, 2 là má vợ và 3 là... "vợ má". Với má và má đẻ của con thì con có sai sót cũng không bị chấp trách. Nhưng với bà "vợ má" chỉ cần trái ý, lỡ lời là xem như "xong phim", không bị bầm giập mới là chuyện lạ.

Tóm lại, con viết thư này nhằm mục đích kêu gọi sự giúp đỡ, ý kiến tư vấn từ nơi má. Má có cách nào để hạn chế bớt sự "tăng trưởng" quá nhanh của vợ con không? Có giải pháp gì để "hoàn nguyên" cô vợ nhu mì như thuở mới về nhà chồng không? Rất mong má kịp thời đưa ra giải pháp, nếu không, rể của má khó sống sót qua hết con trăng này...

Nguồn: Internet

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

NẾU....???



Thế giới này đây không đàn ông
 Mấy Bà lạnh lẽo một mình không
 Lấy ai cạo gió khi cảm sốt
 Nào ai đấm bóp, nấu nước xông.

 Thế giới này đây không đàn ông
 Mấy Bà son phấn cũng như không 
 Ra đường chả có ma nào ngắm
 Về nhà chỉ có bóng gương trông.
 Thế giới này đây không đàn ông 
 Cầu tiêu bị nghẹt chả ai gồng
 Mái nhà chảy dột ai leo sửa
 Hàng rào nghiêng đổ ai ra công.
 Thế giới này đây không đàn ông 
 Làm sao có chuyện tố khổ chồng
 Không ai Bà trút cơn giận dữ
 Mất danh Sư Tử của Hà Đông.

Thế giới này đây không đàn ông
 Ai làm em bé để Bà bồng 
 Lẻ loi cô độc trong phòng vắng
 Mùa Hè lạnh lẽo cũng như Đông.

Thế giới này đây không đàn ông
 Lấy ai Bà nhốt ở trong lồng
 Lấy ai Bà xẻ đôi tim óc
Bà nhồi Bà đá tựa banh lông.

Thế giới này đây không đàn ông 
 Lấy ai sai bảo để chạy rông
 Lấy ai sai vặt khi đứng cạnh
 Để Bà cưỡi cổ chạy nhông nhông.

 Thế giới này đây không đàn ông
 Ai đưa Bà đến tận mây hồng
 Lấy ai làm Bà lim dim mắt 
 Sung sướng tràn dâng tận trên không.

Thế giới này đây không đàn ông
 Nhà thờ, Chùa, Miếu thật là đông 
 Mấy Bà khấn vái cầu Phật, Chúa
 Chổng mông xin xỏ một ông chồng.

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

HÍT THỞ

Kết quả hình ảnh cho Hít thở

Hiện nay, giới y khoa đều biết hầu hết bệnh đau tim đều do thiếu oxy. Giới kinh doanh như tôi thì còn biết bệnh tim hôm nay hiếm khi nào do thất tình mà do thiếu vitamin Tiền, bị phát hiện có vợ bé hay ăn hối lộ bị lộ. 
Câu hỏi thường gặp: Làm thế nào để giảm cân? Làm thế nào để khỏe mạnh hơn? Câu trả lời thường gặp: Ăn kiêng đi : ăn nhiều rau, trái cây, uống nhiều nước… Tập thể dục đi: chạy bộ, bơi, tập tạ, aerobic, nhảy… Những lời khuyên trên có thể đúng, có thể sai. Nhưng chúng rõ ràng là không hiệu quả với 90% người. Lần cuối cùng bạn đọc một bài báo về sức khỏe rồi đứng dậy tập thể dục ngay là khi nào?
Bởi chúng là bài dịch và không trả lời những điều bạn quan tâm: Cách này có hiệu quả không? Khi nào thì hiệu quả? Tốn kém bao nhiêu? Đa số thời gian, các bài viết dịch ra từ một nguồn dễ kiếm trên mạng này không đưa được hướng dẫn rõ ràng và hiệu quả cụ thể cũng như nguyên lý khoa học để bạn hiểu và có cảm hứng hành động.
Có một cách để khỏe mạnh hơn. Ngay lập tức. Miễn phí. Bạn không cần bắt đầu ăn trái cây thay cơm hoặc đi sắm giày chạy bộ để thực hiện cách này. Cách bạn sắp đọc sau đây đơn giản đến mức 90% người thường bỏ qua. Trong khi chỉ cần 10 phút học kỹ năng này cũng đủ để họ tạo sự khác biệt trong chất lượng sức khỏe của mình cả đời.

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

KHUYÊN

Kết quả hình ảnh cho cơm phở
Hàng xóm khoe rằng ông ấy có vợ hai
Cô ấy trẻ và còn xinh đẹp lắm
Vì quá yêu ông, đem thân mình gửi gắm
Nói chuyện ngọt ngào như mật rót vào tai

Người vợ già thì la mắng suốt ngày
Tính đã xấu, ghen hờn cay như ớt
Thân mập ú, mặt to như tấm thớt
Nhìn thấy ông là mặt ủ mày chau !

Em cười với ông : ai bảo ông giàu
Khi chẳng có tiền, ông mới biết ai là người yêu ông nhất !
Trăm năm sau, lúc ông về với đất
Ông sẽ biết rằng ai thật dạ yêu ông

Đang đam mê, ông mang dạ bưởi bòng
Nhưng quên mất vợ ông cũng một thời son trẻ
Cũng ngọt ngào, dung nhan đẹp đẽ
Thời gian dài, ông có trẻ nữa đâu !

Người vợ già nua vì mưa nắng dãi dầu
Cơm áo gạo tiền đè lên đôi vai ấy
Nếu được sẻ chia, bà sẽ vui biết mấy
Có ai thấy chồng mình ôm người khác, chẳng đau!