Với viễn ảnh cơ chế thị trường,mức sống xem ra được nâng cao hơn,nhưng nhìn kỹ thì đang có nguy cơ suy đồi luân lý.Những ai có thao thức đều nhận ra rằng suy đồi luân lý là nguy cơ trầm trọng cho xã hội ngày nay,nhất là tại các đô thị.Đô thị thường là biểu hiện của văn minh vật chất,đồng thời là nơi tích tụ các suy đồi luân lý,và hậu quả của sự suy đồi ấy chính là sự vong thân của con người.Văn minh hưởng thụ là biểu lộ rõ nét của tính ích kỷ nơi con người,mà càng chạy theo,con người càng tỏ ra dửng dưng với người khác.Sống chung trong một cao ốc,lên xuống cùng một cầu thang,láng giềng trong một khu phố,thế mà người ta vẫn có thể tỏ ra xa lạ với nhau.Đó là nét tiêu biểu trong cuộc sống đô thị,:người ta no cơm ấm áo nhưng lại rét run thiếu tình người.
Phát triển kinh tế là một yếu tố cần thiết cho cuộc sống;thế nhưng con người không chỉ sống bằng cơm bánh.Ăn no,hưởng thụ,mà tinh thần trống rỗng thì cũng chỉ là mẫu người què quặt kém phát triển mà thôi.Một cuộc sống sung mãn đích thực phải là cuộc sống trong đó giá trị tinh thần và luân lý được đặt vào hàng trọng yếu.
Niềm tin là men nối kết con người với nhau,niềm tin là sức bật đưa con người ra khỏi chính mình để đến với người khác,niềm tin là thuốc chữa trị con người khỏi vong thân.
Phấn khởi trước những thay đổi về mặt luân lý,chúng ta cũng phải cảnh giác trước cạm bẩy của tiêu thụ,ích kỷ,khô cạn tình người mà lợi lộc kinh tế có thể bủa giăng khắp nơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét